Chán cảnh đồng lương lãnh việc bèo
Dăm tờ thấy hẫng nợ nần treo
Giờ xơi cháo loãng buồn kêu mạnh
Mốt xực mì khô khổ giỡn nghèo
Ngẫm chuyện lo tiền đau đáu nản
Canh ngày nộp phí lỡ làng theo
Làm sao tính đủ cho toàn vẹn
Vợ trách con rầu thảm não đeo
daonamxuong
Siêng làm việc để kiếm tiền đây
Kệ buổi trời mưa bữa nắng đầy
Bạn rủ vài chai rầu rĩ biến
Ta đành cả tháng bẽ bàng xây
Bài cay trốn ả duyên hồng giữ
Bỏ đắng quên người cõi mộng quây
Trút trải ưu phiền thân lặng lẽ...
Siêng làm việc để kiếm tiền đây
daonamxuong
Bởi dự thi rồi ý đã quên
Vì thơ viết đại nghĩ không bền
Trời mơ réo trải khi mừng tuột
Cõi mộng kêu đòi lúc nản lên
Thả chữ bình nên sầu hẹn lối
Nghe lời luận khiến tủi về bên
Đành an ủi dạ rằng ta kém
Bởi dự thi rồi ý đã quên
daonamxuong
Tớ gửi con gà đã được cân
Này nghe kỹ nhé chuyện luôn cần
Thằng hai góp rượu cho tròn lẽ
Lão bảy mần rau mới vẹn phần
Họp cả nhà ta nồng nghĩa khí
Chơi nguyên bữa tối ngọt tinh thần
Bày mâm dọn bát lòng hoan hỉ
Chén sạch no rồi khỏi giữ ân
daonamxuong
Ngó kỹ không là của Việt Nam
Đường thi xướng họa ngẫm ăn phàm
Bài hay ước lượng đâu vài chỉ
Ý lỡ xem chừng khoảng một ram
Lấy luật phang bừa ra não dở
Nhầm câu lủi đại hóa ta xàm
Người chê bạn trách nao lòng nản
Vợ bảo phen này hết cữ ham
daonamxuong
Đã biết bao lần mải đợi trông
Từ con vợ quý nghĩ thương chồng
Ru lời nhỏ nhẹ còn thông suốt
Dỗ giọng êm đềm có thể không?
Chuyện cũ lui dần vui với biển
Ngày xưa chặn tiếp chẳng lên đồng
Nhà yên rộn tiếng cười bay mãi
Ước vậy nhưng mà dễ oải công
daonamxuong
Hỏi cớ sao trời lặng lẽ ghim?
Đời ta cái khổ vẫn chưa chìm?
Khi lần cửa chợ sầu trong trí
Lúc giận trên đầu nản giữa tim
Nẻo kiếm tình yêu đường quạnh quẽ
Nguồn khơi hạnh phúc bể im lìm
Buồn cho cuộc sống hoài trôi nổi
Bão tố quay tròn tựa cảnh phim
daonamxuong
Trót hỏi vay thằng bạn cũ xưa
Vài trăm uống rượu để quên thừa
Tay mười bạc sắm đầy mâm cỗ
Túi một đồng xem đủ hũ dừa
Nhậu lắm, nàng kêu thờ thẫn tủi
Tu nhiều, trẻ khóc lẹ làng thưa:
Rằng:" Mai sẽ bệnh thành sâu đó...
Khổ gọi thêm sầu Bố rõ chưa?"
daonamxuong
Ông trời đã nặn dáng hình em
Tạo hóa ngầm xui nỗi khát thèm
Sáng mộng chiều mơ tiền gửi giữ
Ngày khen tối dỗ bạc đưa kèm
Chờ cơm một buổi khô tròng mắt
Dạo phố nhiều khi dở hũ hèm
Hễ cứ về đêm khều lại dỗi
Kêu rằng: cấm cửa chớ tìm xem!!!
daonamxuong
Cảm xúc dâng trào giữ vẹn ân
Gần như lệ chảy khóc thương phần
Vì văn thể hiện đừng quên đức
Bởi chữ phê bình gọi nhớ nhân
Nghĩa của Kim Bằng khôn vắng nữa
Tình nơi Bạn Hữu khó xa dần
Nào hay mạng ảo cùng nhau nắm
Hiệp sức giao hòa để vẽ xuân
tonnuthihanh